Thổi hồn” vào giáo dục

70.000+ học sinh được giáo dục miễn phí tại 702 trường trên khắp Ấn Độ.

Education is the greatest “lever” of human civilization. Education has the power to empower the weakest in society, bring peace to the world and reduce poverty. Education is often seen as the only hope for happiness.

- Gurudev Sri Sri Ravi Shankar

Summary

Inspired by Gurudev Sri Sri Ravi Shankar's vision of providing quality education for all, The Art of Living provides free comprehensive education to needy children outside of support programs. government or private support, through the project “Caring for Children” or “Giving a Smile”.

The effectiveness of this educational project is measured through:

  • Learning outcomes
  • Children's overall success and satisfaction
  • The holistic development of children in all aspects: social, psychological and physical.

Our Challenges and Approach

Many of The Art of Living's schools are located in remote areas with limited resources, where children often have to drop out of school to earn a living to support their families in need. Elsewhere, safety is a concern due to instability in the region.

The focus of the program is on an educational approach to developing the mind through yoga, meditation, and other inner transformation techniques. This approach helps in cognitive, physical, emotional, social and spiritual development, providing a holistic education.

Schools in the project "Giving a smile" belong to three groups: Rural schools, Ethnic schools and Schools in poor urban areas.

Visit Project Website

Rural school

Rural Schools are built in villages near cities to provide access to roads and electricity. To encourage children to go to school, transportation, meals, uniforms, books and school bags are provided free of charge, and parents are counseled on the importance of education. The school attendance rate is 98% and the dropout rate is zero.

Ethnic school

Thuật ngữ “dân tộc” chỉ các nhóm thiểu số ở Ấn Độ có nguồn gốc dân tộc, văn hóa và lối sống khác với phần lớn xã hội Ấn Độ. Họ thường ở vùng sâu vùng xa, trong rừng sâu và không có đường và điện, phần lớn đều khó khăn về kinh tế. Nền văn hóa của các dân tộc được bảo tồn từ hàng ngàn năm nay đang có nguy cơ biến mất.

Những ngôi trường đầu tiên được thành lập vào năm 1999 tại các vùng dân tộc ở Jharkhand, Tây Bengal và Tripura, và đến nay đã có 20 trường học với hơn 2.800 trẻ em. Những trường này có tỉ lệ đi học đạt 97% và tỷ lệ bỏ học dưới 15%. 48% học sinh là nữ - điều không hề phổ biến ở những khu vực này. Các giáo viên được tuyển chọn tại địa phương và được đào tạo tại Trường sư phạm.

Trường học khu dân cư nghèo thành thị

Urban poor neighborhoods face unique challenges such as poverty, sanitation and overcrowding. Children in the slums are often malnourished and caught up in a web of crime and violence. Located right in the heart of the cities, the disparity between neighborhood and poor neighborhood is a haunting in young minds. Lack of education will make them more susceptible to drug and alcohol addiction and more likely to commit crimes to earn money.

Result:

More than 70,000 students receive free education in 702 schools across 22 Indian states in rural, ethnic minority and urban poor neighborhoods where child labor and poverty are common.

The first generation of students among many

Reducing child labor and girls' early marriages in villages with schools by Art of Living

Featured projects

  • TRƯỜNG HỌC ĐẦU TIÊN CỦA THE ART OF LIVING
  • TRƯỜNG HỌC D N TỘC Ở JHARKHAND
  • MỘT HY VỌNG MỚI TẠI BỨC TƯỜNG TỬ THẦN
  • TRƯỜNG DHARAVI
  • NẠN NH N CỦA LAO ĐỘNG TRẺ EM TRỞ THÀNH MỘT NHÀ GIÁO DỤC
  • Trường học đầu tiên của The Art of Living, ở vùng nông thôn Bengaluru, Ấn Độ

    Ved Vignan Maha Vidhya Peeth (VVMVP) là trường học ở nông thôn đầu tiên được thầy Gurudev Sri Sri Ravi Shankar mở ra vào năm 1981. Dự án được bắt đầu khi thầy Gurudev nhìn thấy một số trẻ em địa phương chơi trong khu vực bùn đất gần Trung tâm The Art of Living mà không được đến trường. Một tình nguyện viên địa phương đã được cử đến để chăm sóc trẻ em, dạy các em những bài học cơ bản về vệ sinh và các trò chơi giáo dục, phục vụ các em bữa trưa đủ chất miễn phí. Trường bắt đầu thu hút nhiều học sinh hơn và một mô hình giáo dục chính thức được xây dựng. Ban đầu, cha mẹ các em khá miễn cưỡng và chỉ có trẻ em từ hai ngôi làng đến học. Ngày nay, con số đã tăng theo cấp số nhân.

    Priyanka là một học sinh nữ của trường. Em học từ lớp 8 đến lớp 10, đứng đầu trong các kỳ thi chuẩn lớp 10 của trường, sau đó tiếp tục học Cao đẳng ngành Điện & Điện tử và vào làm việc tại Công ty Bengaluru Metro Rail Cooperation. Là người vận hành tàu, em đã lái chuyến tàu điện ngầm đầu tiên của thành phố Bangalore.

    Ở tuổi này, con gái tôi chỉ có thể làm việc trong các trang trại. Chúng tôi không bao giờ dám mơ việc con bé được đi học! Tôi rất vui khi thấy con mình đến trường!

    - Bà Savitri, một phụ huynh có con là thế hệ học sinh đầu tiên tại trường

  • Trường học dân tộc ở Jharkhand: Đưa giáo dục tới vùng xa

    Năm 1999, khi thầy Gurudev yêu cầu Brij Chawla phải làm điều gì đó cho giáo dục ở các vùng dân tộc thiểu số, ông đã từ chức Tổng giám đốc tại Công ty Bhartiya Cutler Hammer để tìm đến các dân tộc thiểu số ở Jharkhand. Ông chọn Ghatsila, dân tộc nằm sâu trong rừng, điều kiện đi lại rất khó khăn. Chawla đã ngoài 70 tuổi và thường đến với những hộp lớn đựng đồng phục, sách hoặc vật dụng khác của trường.

    Ngày nay, có 20 trường dân tộc nằm rải rác trên bản đồ Jharkhand. Các trường có cơ sở hạ tầng khang trang, bao gồm phòng đa phương tiện dùng năng lượng mặt trời. Giáo dục ở các trường này bắt đầu bằng ngôn ngữ địa phương: tiếng Mundari và Oraon, và sử dụng ký tự Akiki.

    “Con gái tôi, Dukhi, là người đầu tiên trong gia đình tôi được đi học. Những người khác thậm chí không biết đọc hay viết. Chúng tôi rất biết ơn về điều này.”

    - Jaba Soren, Jharkhand – Người có con gái đang học tại một trong những trường dân tộc của The Art of Living

  • MỘT HY VỌNG MỚI TẠI BỨC TƯỜNG TỬ THẦN

    Sau khi tham gia Chương trình Đào tạo Lãnh đạo trẻ, vào năm 2003, Hiramati Sinha quyết định mở một Trường Trung học dạy bằng tiếng Anh miễn phí tại "Bức tường tử thần" ở Bhuvaneshwarnagar, Assam, biên giới Ấn Độ-Bangladesh . Cô đã ghé thăm 1.500 gia đình và vận động họ gửi con cái đi học. Dù nhận được phản hồi ít ỏi, Hiramati vẫn bắt đầu trường Sri Sri Gyan Mandir chỉ với 15 học sinh. Giờ đây ngôi trường có gần 600 học sinh. Một số học sinh đến từ các gia đình ngư dân địa phương – những người đã không được đến trường. Một số con em của lực lượng nổi dậy cũng đã học ở đây.

    Tháng 12/2015, Hiramati được Học viện Bharath Dalit Sahitya trao tặng Giải thưởng Dr. B.R Ambedkar National Philosopher Award cho việc thành lập ngôi trường này. Cô cũng đã bắt đầu mở các trường học ở Broninglo và Keipleo thuộc quận N.C. Hills, ở Dhargarband thuộc quận Karimgaj và ở Khasiapuji thuộc quận Kasar, một số là các khu vực cực đoan nổi dậy.

  • Trường Dharavi: Một trung tâm giáo dục ở khu dân nghèo thành thị lớn nhất Châu Á

    Sri Sri Vidya Mandir là Trường Trung học dạy bằng tiếng Anh đầu tiên ở Dharavi, khu dân cư nghèo thành thị lới nhất châu Á. Dù phải đối mặt với nhiều thách thức, chẳng hạn như những đứa trẻ có hoàn cảnh khó khăn với quá khứ bị lạm dụng, không có đất đai và sự thờ ơ của phụ huynh đối với giáo dục, trường đã phát triển và thành công trong việc đưa giáo dục đến cư dân địa phương. Hơn 400 trẻ em học tại trường Dharavi.

  • NẠN NHÂN CỦA LAO ĐỘNG TRẺ EM TRỞ THÀNH MỘT NHÀ GIÁO DỤC

    Bố của Vinod Chauhan là một thợ may nghiện rượu và mẹ là một người làm nông thời vụ. Vì thói quen của bố, Vinod và anh trai phải làm việc trong một quán trà từ sáng đến nửa đêm, sau đó làm thêm một loạt các công việc lặt vặt - bán diều, bán rau, làm vườn... “Chúng tôi không được khuyến khích để giành thời gian vào việc học. Tôi đã trượt lớp 10 hai lần và thậm chí ở độ tuổi đó tôi vẫn không biết đọc hay viết tiếng Hindi đúng cách”.

    Sau khi hoàn thành Chương trình Đào tạo Lãnh đạo trẻ (YLTP), Vinod tràn đầy hứng thú học tập, kết thúc lớp 10 và tiếp tục hoàn thành bằng đại học ngành Thương mại. “Sự trưởng thành trong cuộc sống cá nhân đã giúp tôi ngày càng tự tin hơn và quyết tâm mang giáo dục đến với trẻ em các cộng đồng nghèo khó hơn. Tôi muốn giúp đỡ những đứa trẻ khác để chúng không phải trải qua những chuyện như tôi. Ước mơ của tôi là nhìn thấy mọi đứa trẻ được học tập và thấy chúng phát triển thành người tự lập”. Ngày nay, anh điều hành một trường học miễn phí cho hơn 250 học sinh ở các vùng dân cư nghèo ở Dhar, Madhya Pradesh.